VU LAN VỀ ĐƯỢM NỖI NHỚ MONG
------------------
Thu về đượm thắm nắng mai
Cánh chim chao liệng khoan thai giữa trời
Cúc quỳ đua nở gọi mời
Vu lan báo hiếu tình đời thiết tha
Nhà ngoại ở cách quá xa
Thân già vò võ mái nhà nơi quê
Lặng nhìn cây mít xum xuê
Mảnh vườn heo hút cheo leo trên đồi
Ồi! Cái bếp củi sau hồi
Khói bay ngun ngút nhớ nồi bánh chưng
Xưa ông nấu đãi cháu cưng
Giành nhau thưởng thức tưng bừng nhớ lâu
Bà đau ông thức canh thâu
Một mình chăm sóc mắt sâu mặt rầu
Ước ao có phép nhiệm mầu
Sum họp con cháu hóa sầu thành vui.
Thoáng trông vẻ mặt ngậm ngùi
Bồi hồi mong nhớ ngọt bùi lúc xưa
Nhà dột không vách nắng mưa
Ngày ba mươi tết trưa chưa có gì
Dù nghèo vẫn được lì xì
Em thứ anh cả phân bì hơn thua
Nhỏ em áo mới mẹ mua
Thằng hai lội ruộng bắt cua ngoài đồng
Líu lo chúm chím má hồng
Suốt ba ngày tết bu ông bám bà
Giao thừa ai cũng ở nhà
Quây quần sum họp rất là ấm êm
Bánh chưng bánh tét lại thêm
Cà dưa cải muối bà têm cơi trầu
Ngon nhất vị đậu kho tàu
Nếp xôi bà nấu thơm lâu ngỡ ngàng.
Từ khi bà ốm không màng
Bánh chưng cà muối lại càng vắng đi
Ông cầm ly rượu nhâm nhi
Buồn rầu con cháu ít khi ghé về
Rửa chén quét tước kiêm nghề
Ông làm tất cả chẳng nề gian nan
Xuân tàn hạ đến thu sang
Gió vu lan thổi lòng càng nhớ thương./.