Nhiều người dân thiệt mạng vì ngạt khí, có những cụ bà đơn thân lặng lẽ ra đi không người thân bên cạnh. Dòng nước dữ cuốn phăng đi bao tài sản, mùa màng, công sức tích góp của cả một đời người nông dân lam lũ. Nỗi đau chồng lên nỗi đau khi mưa vẫn chưa dứt, nước vẫn chưa ngừng dâng – lòng người miền Trung chìm trong nước lũ và trong niềm xót xa không cùng.
Thế nhưng, giữa cơn bão lũ ấy, những ngọn lửa từ bi vẫn đang được nhóm lên. Ở nhiều ngôi chùa, khói bếp đỏ lửa suốt đêm. Tăng Ni và Phật tử các đạo tràng khẩn trương nấu cơm, gói ghém từng phần ăn mang hơi ấm tình người gửi đến vùng lũ. Những hộp cơm giản dị với dưa muối, đậu hũ, rau luộc... không chỉ là bữa ăn, mà là “hộp cơm đạo tình”, chứa chan lòng từ bi, chia sẻ niềm thương giữa cảnh hoạn nạn.
Giữa mênh mông biển nước, những chuyến thuyền nhỏ chở theo cơm chay, áo ấm, lời cầu nguyện và niềm tin – như ánh đèn trong đêm tối. Đó là hình ảnh đẹp nhất của tinh thần Phật giáo nhập thế: “Cứu khổ, ban vui”, mang hơi ấm đạo tình sưởi ấm những phận người trong lúc tai ương.
Cầu mong cho cơn đại hồng thủy sớm qua đi, để bà con sớm trở về với mái nhà xưa – dẫu xác xơ chẳng còn gì, nhưng đó vẫn là nơi ấm áp nghĩa tình, nơi bắt đầu lại hành trình yêu thương và hồi sinh. Với lòng kiên cường của người miền Trung và sự chung tay của bao tấm lòng từ bi, tin rằng bà con sẽ sớm khắc phục khó khăn, vươn lên từ trong gian khổ, tiếp tục viết nên câu chuyện đẹp của tình người Việt Nam trong cơn hoạn nạn.
Tin: Ban TT-TT PG Đà Nẵng



